Arashi lặn xuống biển, tìm thấy rất nhiều sò.

Dưới biển không có cá. Nhưng sò và giáp xác thì lại có rất nhiều.

Ryo chỉ im lặng quan sát Arashi đang mải mê tìm thức ăn.

Arashi hoàn toàn không phòng bị gì. Ryo lặng lẽ tiến lại phía sau lưng Arashi, quấn rong biển xung quanh giầy của Arashi, rồi lặng lẽ trồi lên như không có chuyện gì.

Arashi tìm được rất nhiều sò và rất hài lòng, sau khi trồi lên được một đoạn thì nảy ra ý định tìm thêm đá cho phòng tắm hơi, nhưng lúc đó mới phát hiện ra có tảo biển quấn quanh chân mình.
Arashi hoảng hồn. Nhưng tảo biển quấn vào rất phức tạp, không thể tháo ra một cách đơn giản được. Bỗng một con dao hiện ra trước mắt Arashi đang mất hết kiên nhẫn. Là Ango.

Ango cắt tảo biển đang quấn quanh chân Arashi bằng con dao. 2 người cùng trồi lên mặt biển.
Trên biển, Arashi vừa thở hồng hộc, vừa cảm ơn Ango.

Trên tàu, Ryo nhìn thấy Ango và Arashi.

"Aa...ngạc nhiên quá, thật cám ơn anh"

"Vì mãi không thấy cậu lên...Arashi, cậu có mang dao đi cùng mà, sao không dùng nó"

"A..." Arashi hơi ngượng.

"À, đúng rồi. Tôi quên mất. Kể từ khi đến đây, lúc nào cũng phải mang dao đi, tôi vẫn chưa quen được với điều đó lắm nên..."

Ango không nói gì, nhưng trong đầu đang nghĩ rất nhiều thứ.

...Đến cả việc ít nguy hiểm như thế cũng không thể đối phó được à? Trình độ chỉ đến đó thôi à, Arashi.

Hana thì có vẻ quen với việc sử dụng dao.

Nếu nói với hắn thì sẽ thế nào nhỉ...rằng...Hana đã chết rồi...chính bọn tao đã giết cô ta...
Arashi không để ý đến vẻ mặt của Ango, chỉ vui mừng đưa ra số sò đã tìm được, và nói đang định lặn xuống biển lần nữa để tìm thêm đá cho nhà tắm hơi.

"Chẳng phải là không nên lặn xuống nữa à? Bây giờ cậu vẫn chưa thấy là nguy hiểm à?"

"Tôi xin lỗi, vì lặn xuống biển rất vui...lần này, tôi sẽ chú ý hơn"

Ango lại một lần nữa không thể hiểu được đầu óc của Arashi. Vui à? Chỉ mới đây thôi, đã suýt chết đuối? Chẳng phải là đồ ngốc sao"

Thêm nữa, mấy người của Hạ B cũng chẳng nhận ra Arashi sắp chết đuối. Bọn người này, họ là những người thế nào vậy? Làm thế nào mà có thể sống được đến bây giờ chứ?

Nhìn Hạ B đang chuẩn bị cho phòng tắm hơi, Ango vừa suy nghĩ, vừa giúp một tay. Semimaru nhìn thấy sự để ý của Ango, trêu chọc "Hiểu rồi, thưa giáo sư! Sẽ chú ý mà!"
Ryo nhìn thấy như thế, vừa xoay mấy lá bài trong tay vừa lẩm bẩm một mình.

"Thật sự có khả năng chú ý à? Semimaru..."

Trên tay Ryo là quân bài át bích.

Việc chuẩn bị cho phòng tắm hơi vẫn đang diễn ra. Matsuri hét to "Con gái tắm trước"
Botan và Matsuri đã cởi sẵn đồ, đứng trước phòng tắm hơi.

Natsu cũng định đi vào phòng tắm hơi cùng mọi người, nhưng tiếc là lại đến kì nên đành thôi.
Natsu cảm thấy buồn ngủ và nghỉ trong phòng. Đến kì trong thế giới này thật là khó chịu...không biết người xưa đã làm thế nào nhỉ...cũng có nhiều cuốn sách mình đã đọc viết về nó...

Sách...đúng rồi, ở đây chẳng có một quyển tiểu thuyết hay một quyển truyện nào cả...chỉ có những sách dùng cho thực tế thôi...a, thế là không được đọc những quyển tiểu thuyết thần thoại nữa rồi...
Natsu nghĩ miên man về những chuyện đó và dần chìm vào giấc ngủ.

Phái nữ đã ra khỏi phòng tắm hơi. "Tuyệt quá! Tiếp theo là đến lượt chúng ta!"

Semimaru nhanh chóng đi về phía phòng tắm hơi. "Các giáo sư cũng vào chứ", và rủ Ango.

"Vào trước đi"

Ryo giục Ango. Semimaru, Arashi, Ango, 3 người cùng vào phòng tắm hơi. Ango vào một lát rồi ra, đổi ca cho Ryo. Semimaru nhìn Ryo với ánh mắt nghi ngờ.

"...Tại sao, các cậu không vào cùng nhau"

Ryo trả lời, có rất nhiều tai nạn vì sự thay đổi đột ngột của cơ thể đã xảy ra trong phòng tắm hơi, nên đổi ca để có thời gian thích ứng với nhiệt độ. Semimaru và Arashi yên tâm với câu trả lời đó.
Sau đó, Semimaru hỏi Ryo.

"Cậu, lúc nào cũng trông chừng Ango. Có gì lo lắng à? Nhưng, Ango lại chẳng nhìn cậu. Tại sao cậu ta chỉ nhìn Natsu thế nhỉ"

Ryo hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của Semimaru, và nói.

"Ango vẫn còn một số điều ở thế giới cũ"

"Chà, vui quá nhỉ. Thế thì cứ để cậu ta một mình đi"

Phản ứng của Semimaru nằm ngoài dự đoán của Ryo. Semimaru nói. Con người, nếu còn có những khoảng thời gian đáng để nhớ thì đó là một điều rất hạnh phúc rồi. Arashi cũng đồng ý với ý kiến đó. Ryo chỉ im lặng nhìn 2 người. Lúc sau, Arashi cảm thấy nóng và đi ra ngoài, Ryo cũng nối bước đi ra.

"Các cậu có vẻ khó chịu quá nhỉ. Vậy thì tôi sẽ tự cố gắng vậy"

Chỉ còn lại một mình Semimaru trong phòng tắm hơi. Arashi lại nhanh chóng đi về phía biển. Bên ngoài phòng tắm hơi, Ango và Ryo đứng quan sát mọi thứ, rồi đi lên boong tàu. Ryo vừa lau người, vừa đẩy nghiêng chiếc ghế đặt ngoài phòng tắm như để chặn cửa phòng tắm. Ango lên boong tàu, thấy Chimaki đang vẽ tranh thì lên tiếng bắt chuyện. Với Ango, Chimaki là một người rất khó hiểu. Dường như lúc nào cũng làm việc gì đó, hoặc là vẽ tranh, hoặc là những việc chẳng liên quan gì đến việc sinh tồn ở đây cả.

"Anh đang làm gì thế?"

"...Tôi vẽ tranh"

"Anh không thấy là lãng phí thời gian à? Phải có việc khác để làm chứ"

"...Thời gian, thật kì lạ..."

Chimaki không ngừng tay, cũng không nhìn Ango, chỉ nói rời rạc về "thời gian", giống như nói triết lí một mình.

"Thời gian, là có giới hạn. Nhưng hiện thực thì hình như không có giới hạn..."

"...Tôi không hiểu ý anh"

"Ừ, tôi cũng không hiểu lắm"

Ango bỏ cuộc trước Chimaki khó hiểu. Ango nghĩ. Nếu tên này mà trải qua bài kiểm tra của nhóm mình, thì có lẽ đã chết mất xác lúc đó rồi.

Ở trong phòng tắm hơi, Semimaru bắt đầu cảm nhận được độ nóng của phòng.
Semimaru đứng lên, cố gắng mở cửa mà không nhận ra có một quân át rơi dưới chân mình.
Semimaru đẩy cửa ra, nhưng cửa không mở.

"Này, Arashi? Đừng đùa nữa...ai đó chặn cửa à? Này, mở cửa ra!"Semimaru vừa gọi to, vưa suy nghĩ. Đợi đã...Arashi không phải cái thằng đùa trò xấu thế này.

Vậy thì có người khác...? Cái thằng hay làm trò kiểu này phải là mình mới đúng. Chẳng nhẽ việc này là do sự cố của cánh cửa?

Chắc thế rồi, nhưng vẫn còn cửa thông gió. Semimaru định mở cửa thông gió, nhưng cũng không mở được.

"Sao thế này, cả cái cửa này cũng không mở được! Sao lại thế nhỉ"
Phía trên boong tàu, Ryo đang ngồi trên cửa thông gió, và mài dao. Biết được Semimaru đang cố gắng mở cửa thông gió, nhưng lại giả vờ như không biết, chỉ tiếp tục ngồi mài dao.

"Này...kì quá! Có ai không, giúp tôi với"

Semimaru gào to, vừa tiếp tục đẩy cửa điên cuồng.

Natsu đang ngủ, nhưng bỗng nhận ra có tiếng ai đó đập cửa. Là mơ à? Natsu lắng tai nghe. Nhưng chẳng nghe thấy gì cả.

Bằng cảm giác, Natsu nhớ lại những lời Ango nói lúc dọn dẹp. Lúc đó, mọi người suýt chết vì khí cacbon, Ango đã nói "Hãy tự mình chú ý"

"Mình phải đi xem lại mới được

Natsu rời phòng, đi ra ngoài và gặp Ango. Ango nghe Matsuri nói Natsu không được khoẻ thì định đến xem thế nào.

"Có phải...có tiếng đập cửa không hả anh"

"Cái gì"

"Em cảm giác thế...Nên định đi xem lại"

Natsu tìm quanh mấy phòng trên thuyền, Ango cũng cùng tìm. Và, Natsu nhận ra. Có chiếc ghế bị đổ trước cửa phòng tắm hơi, nên cửa phòng bị chắn. Di chuyển chiếc ghế ra, Natsu mở cửa phòng tắm, bên trong phòng, Semimaru đang ngã gục."Anh Semimaru!"

Ango mang Semimaru lên boong tàu."Mang nước đến đây mau! Nước biển cũng được. Đổ vào người cậu ta nhanh lên"

"Ném vào ao cá có được không"Botan lên tiếng giúp đỡ, Ango liền ném Semimaru vào ao cá.

Arashi và Natsu cũng giúp một tay, cho Semimaru uống nước.

"Này, Ryo..."

Semimaru đang ở trong ao cá, nói vọng ra với Ryo.

"Đúng như lời cậu nói...Phòng tắm hơi nguy hiểm quá"

Ryo không nói gì, chỉ nhìn trả lại Semimaru.

Trong ao cá, Semimaru được mọi người cho uống nước, dần dần hồi phục.

"Cho thêm ít nước nữa đi"

Natsu mặt trắng bệch, tiếp thêm nước cho Semimaru.

"Đầy bụng rồi đấy"

"Uống nữa đi"

Vừa đổ thêm nước, Natsu vừa khóc.Natsu nghĩ. May mà nhận ra. Nằm một mình trong phòng thành ra lại là điều tốt. Có Ango-kun đến cũng thật là may.
Không chết, may quá...

"Có gì đâu mà phải khóc. Cái con bé ngốc này"

Nhìn thấy 2 người như thế, Arashi cũng mỉm cười. Arashi ngăn Matsuri không phải lấy thêm nước nữa.

"2 người làm thế đủ rồi"

"Eh, sao thế?" Matsuri hỏi Arashi.

Arashi hỏi Ryo."Ryo-san, ngừng tàu một lát có được không?"

"Có lẽ thế...cho đến khi Semimaru bình tĩnh được một chút đã"

"Vâng, vậy thì tôi sẽ lặn xuống dưới, tìm cái gì đó"

"À...cẩn thận đấy nhé..."

Arashi mang kính bảo hộ, và cầm chắc chắn con dao.Tuy nhiên, Arashi không nhận ra. Dưới khăn và kính của Arashi, có quân 2 ở đó.Hotaru nói với Botan dự cảm của mình trước khi tàu xuất bến.

"Trước khi tàu nhổ neo, em đã cảm thấy có gì đó bất ổn, có lẽ là những sự cố này...Nhưng, chắc là không liên quan đến nhóm anh Ango? họ cũng đã giúp mình..."

"Có lẽ thế..."Botan nhìn chằm chằm bóng dáng của Ryo và Ango.

Semimaru vẫn ở trong ao cá, bên cạnh đó là Natsu đang yên lặng ngồi."Này, nói gì đi chứ. chán quá"

Bị Semimaru giục, Natsu cũng thử nói mấy chuyện muốn hỏi."Dạ...ngày trước, anh từng bị bắt nạt, chuyện đó thật à?"

Semimaru ngạc nhiên trước cái đề tài mà Natsu nói, và trả lời."Đúng thế...ở nhà, tao không có bố, mẹ tao làm trong quán bar, nên có rất nhiều người đàn ông đi ra đi vào. Mấy ông bố bà mẹ bình thường không dám cho con họ lại gần một đứa trẻ như tao."

Semimaru lại nói tiếp về thời thơ ấu của mình. Semimaru bị mấy đứa trẻ được tiêm nhiễm rất nhiều từ những người lớn xung quanh bắt nạt, nhưng đó là hồi tiểu học. Sang đến trung học thì bắt đầu phản ứng lại.

"Đến lúc đó, thì tao hiểu. Cứ phớt lờ mấy đứa bạn đi là được...hơn nữa, có cả thế giới...mà ngoài ra, mày mới là đứa bị bắt nạt nhiều hơn...ở đây, cũng có những thằng như Arashi..."
Natsu cười toe toét. Những lời Semimaru nói, Natsu đều hiểu cả.

"Thế nhưng...mặc dù bị bắt nạt thế, nhưng tại sao lại bắt nạt em vậy"

"Gần đây thì không còn bắt nạt nữa rồi còn gì"

Semimaru vừa biện hộ, vừa tiếp tục câu chuyện của bản thân."Có 2 loại. Có những đứa có thể bắt nạt, nhưng lại tuyệt đối không làm...có những đứa bị bắt nạt, nhưng lại nghĩ bắt nạt người khác cũng không sao..."

Arashi bắt đầu lặn xuống biển. Ryo nâng buồm lên.

Con tàu bắt đầu chuyển động. Để Arashi một mình giữa biển.

Arashi trồi lên, nhìn xung quanh và kêu to."Con tàu...đâu mất rồi?"

[Translator: Edward]

0 comments: