Apr 7, 2009

Tóm tắt chapter 83

Mặt Hana biến sắc. Tại sao Ango lại ở đây? Chẳng lẽ hắn đến đây để bắt mình dừng lại à?

“Dừng lại…đừng có đến gần đây”

Hana vừa lẩm bẩm vừa lùi lại phía sau. Mỗi bước chân đều mang vẻ lo lắng. Hana đang cố gắng thoát khỏi Ango. Không…dừng lại…đừng có đến đây…đừng có lại gần…Nhưng Hana chỉ nghĩ được những câu đơn giản như thế. Thật đáng tiếc.

“Tôi chẳng cần đến gần cô đâu. Mà cô làm gì ở đây một mình thế? Ryo đâu?”

Ango đáp lời Hana.

“Không gặp hắn ta à? Tôi không biết. Chắc là quay lại phía trên rồi”

Những lời nói của Hana làm Ango nổi điên lên.

“Cô lại làm gì bọn Ryo rồi đúng không? Lại giống như bố của cô ấy?”

Ango nói với Hana bằng giọng rất dữ dội.

“Tôi đã bị đẩy xuống đấy chứ?”

“Cái gì? Này, chuyện gì xảy ra thế?

Ango đến gần Hana. Theo bản năng, Hana tránh Ango và ngã xuống sông.

Hana cố gắng vật lộn với dòng sông. Nhưng nước lạnh mà dòng chảy lại xiết. Cô bị dòng chảy cuốn đi. Hana nghĩ đến những mỏm đá trong lòng sông. Nhưng cũng chẳng có chỗ nào để bám vào được cả. Cả con dao cứng của cô cũng không làm được gì.

Chiếc giày leo núi bị tuột khỏi chân. Cả hành lí của cô cũng đang bị dòng nước kéo đi. Có lẽ vất hết chúng đi là tốt nhất. Ánh sáng của đèn LED quanh cổ cô cũng tắt phụt. Nó bị thấm nước mất rồi.

“Cứu tôi…cứu tôi với…”

Mắt Hana ánh lên vẻ cầu khẩn. Cô nhìn thấy ánh sáng. Từ trên vách đá. Ánh sáng của đèn.

Ango nhìn xuống Hana đang bị dòng nước cuốn đi. Làm gì bây giờ…

“Chờ đấy”

Ango đặt tay vào dây an toàn. Không gian tối tăm trong hang động dần dần mất đi. Có ánh sáng ban ngày rọi vào…Là bình minh.

Cùng lúc đó, Aramaki với Haru, Koruri, Gengoro và Ban cũng dò dẫm tìm được đường xuống hang động, ở dưới nó là dòng sông.

“Hana?”

Từ trên vách đá, Aramaki nhìn thấy Hana.

“Hana? Đâu?”

Hana bị rơi xuống chính giữa dòng sông.

“Hình như cô ấy không thể tự mình thoát được dòng nước thì phải. Nước chảy xiết quá…”

“Không chỉ có thế đâu. Gengoro, nhìn đằng kia kìa”

Koruri nhìn thấy xoáy nước đằng sau lưng Hana.

“Hana!”

Aramaki không do dự, định nhảy từ trên vách đá xuống. Nhưng Gengoro đã ngăn lại. Gengoro và Ban ngay lập tức chuẩn bị dây an toàn. Không một chút do dự.

Tiếng gọi của Aramaki và Haru đến tai Hana.

…Mọi người đều ở đây cả rồi. Mọi người đến giúp mình đây mà…Hana nghĩ đến mọi người.

Nhìn thấy Hana có vẻ phải uống quá nhiều nước trong dòng chảy xiết ấy, Koruri cảm thấy ruột gan như lộn ngược lên. Koruri nhìn Haru. Haru đang gọi Hana với vẻ rất lo lắng. Nhìn khuôn mặt trắng xanh vì lo lắng đó, Koruri cũng cảm thấy vô cùng lo lắng.

Phải cứu Hana, nhất định phải cứu cô ấy.

“Gengoro, để tôi xuống trước cho. Tôi cũng mang dây an toàn đi theo”

Koruri lao nhanh xuống dòng nước. Hướng về phía Hana.

“Hana…Tôi đến đây…cố lên một chút nữa thôi”

Hana sắp đến giới hạn cuối cùng. Cảm thấy sắp mất cảm giác đến nơi rồi, Hana cố gắng nói với Haru bằng hơi thở khó nhọc.

“Haru. Người đã định giết cậu là Ryo đó. Cả tôi nữa…hắn đã cắt dây an toàn và tôi rơi xuống đây. Hãy coi chừng, mọi người hãy coi chừng Ryo”

“Tôi hiểu rồi, bây giờ Koruri đang đi về phía chị đấy, đừng nói nữa”

Nghe thấy những lời đó của Hana, Ango đang cầm dây an toàn đang định giúp Hana thì ngay lập tức dừng lại.

Koruri vừa chạy đi cứu Hana, vừa cố gắng nghĩ tốt về Ryo. Được rồi, phải cứu Hana đã rồi chuyện đó tính sau.

Từ trên vách đã, Koruri tiếp tục leo xuống. Aramaki cũng cố gắng leo xuống. Vẫn còn nhìn thấy bóng dáng Hana trong dòng nước.

Anh Aramaki đang lo lắng…cám ơn…những lúc mình gặp khó khăn thì anh ấy luôn giúp mình…

Aramaki vừa buộc dây an toàn vào người, vừa có cảm giác khó chịu. Cứ có một dự cảm đáng ghét nào đó trong đầu mình. Mình đã để Hana đi cùng với Ryo.

Mình đã nghĩ là có gì đó kì lạ rồi, nhưng khi cô ấy bảo rằng không sao thì mình lại nghe theo...Mình đã nghĩ rằng có hắn ta đi theo rồi thì không sao nữa...nhưng kết cục lại như thế này đây.
Dù đã buộc dây an toàn vào người, leo xuống vách đá rồi mà vẫn không thể giúp được Hana, thật là kém cỏi quá, thật là chậm chạm quá!
Aramaki nhìn thấy những dấu chân đuổi theo đằng sau. Nhìn thấy cả mặt đất.
Và Aramaki quyết định.
Dù có việc gì cũng không hối hận. Nếu lần này Hana được vô sự thì nhất định sẽ ôm thật chặt, dù Hana có phản đối cũng sẽ không buông ra nữa.
Koruri vừa trèo xuống vách đá vừa gọi to.
"Hana, chỉ còn chút nữa thôi, tôi sẽ ném dây an toàn này cho cô"
Koruri chợt nhìn thấy một người. Là Ango. Đang đứng đó. Mặc dù tay cậu ấy cũng cầm dây an toàn. Cậu ấy lại đứng gần Hana hơn. Tại sao lại không cứu Hana. Tại sao lại giả vờ không nhìn thấy, tại sao lại quay đi?
Koruri không nghĩ đến Ango nữa mà tập trung về phía Hana.
"Tôi ném dây an toàn đây, bắt lấy nhé"
Nhưng lúc Koruri ném dây an toàn cho Hana thì Hana cũng mất đi chỗ bám. Chỉ trong một thoáng, bóng Hana đã biến mất trong xoáy nước đó.
Aramaki gọi và chạy về phía dòng sông.
Cả Haru, Gengoro và Ban cũng chạy đến.
Gengoro buộc dây vào người và lao xuống xoáy nước. Koruri cũng chạy đi gọi Akane.
Một lúc sau, Gengoro từ dưới nước quay lại.
"Dòng chảy quá mạnh. Không ai có thể tự mình thoát khỏi nó đâu. Cái hang bị nước nhấn chìm ở dưới. Cũng không thấy bóng dáng Hana đâu cả."
Akane lặn xuống dưới nước lâu hơn Gengoro những cũng không thấy gì hơn.
"Không có một chút không khí nào dưới đấy cả. Cái hang chia thành nhiều nhánh, tôi đã tìm hết rồi, nhưng chỉ toàn là nước, rất lạnh. Tôi nghĩ rằng Hana không thể thở được ở dưới đó đâu. Tại sao thế? Tại sao lại xảy ra chuyện này thế?"
"Ryo đã đẩy Hana xuống...chúng tôi đã cố gắng cứu....nhưng"
Haru lẩm bẩm.
Đứng bên cạnh Haru, Koruri bắt đầu cảm thấy tức giận Ango.
"Em đi đây! Em đi tìm nước đây"
Trong đầu Aramaki hiện lên khuôn mặt tươi cười của Hana. Mọi sự tức giận của Aramaki đều đổ về phía Ryo.

(Người dịch: Edward)