Jul 4, 2009

Tóm tắt chapter 86

Ango và Ryo đi về phía vách đá và nhìn thấy con thuyền và biển.

Chiếc thuyền buồm đang nghiêng với hình dáng giống như đang được bao quanh bởi đá. Trông nó có vẻ như bị mắc cạn. Thế nhưng nó không có vẻ giống như thuyền của người ngày xưa.

"Chắc có ai đó đã dùng con thuyền này...có nên đến gần không?"

Ango định đến gần, nhưng Ryo đã cản lại.

"Không...nó có thể là một cái bẫy"

"Bẫy? Bẫy gì? Của ai?"

"Trong bài kiểm tra cuối cùng đó, tao đã gặp một cái gì đó u ám trong con tàu như thế"

Ango và Ryo vừa quan sát con tàu từ một khoảng cách vừa quan sát tình hình xung quanh một cách thận trọng.

Trên biển có rất nhiều những mỏm đá to nhỏ khác nhau, sóng đánh cũng rất mạnh, tạo nên một địa hình phức tạp. Cũng có nhiều vách đá và khe núi, nhưng những mỏm đá và khoảng trống giữa chúng đã tạo nên những đường đi với những bề rộng khác nhau.

Nhờ đó mà Ango và Ryo có thể vừa giấu mình vừa quan sát tình hình từ những độ cao và góc độ khác nhau.

2 người nhìn thấy một mỏm đá hình cung giống như một cây cầu tự nhiên. Phía dưới mỏm đá hình cây cầu đó không có sông cũng chẳng có nước, chỉ toàn cỏ dại mọc lên.

Đó là loại cây to, cành của nó cũng rất lớn, nhưng nó đã héo và chẳng có lá cũng chẳng có quả nào.

Ango và Ryo nhìn thấy 2 bóng người ở phía mỏm đá đó.

Đó là một người cao gầy, tóc dài và một cô gái tóc cắt ngắn quá vai. Họ buộc một lượng lớn một thứ gì đó giống như wara (tớ ko biết cái này là cái gì, chắc là một loại quả gì đó ) bên hông, và di chuyển có vẻ khả nghi. Đôi lúc họ cũng nói to nhưng vì cự li quá xa nên Ango và Ryo không thể nghe được họ nói gì.

Ango và Ryo không thể lý giải được hành động của 2 người đó. Nên mối nghi ngờ về 2 người đó càng tăng thêm.

"Chính xác, có lẽ đó là một cái bẫy"

"Aa"

Ango và Ryo cảnh giác cao độ, và để không bị 2 người kia phát hiện, họ đã di chuyển ra một khoảng cách xa hơn.

2 bóng người đó là 2 người của Hạ B. Đó là Semimaru và Natsu. 2 người đang luyện một vở hài kịch cho lễ hội sắp tới họ tổ chức (có tên lễ hội nhưng tớ ko thể dịch được nó là cái lễ hội gì nữa ). Semimaru vừa nhảy điệu hula (một điệu nhảy của các cô gái Hawai), vừa tấn công. Còn Natsu thì vừa tỏ vẻ tức giận, vừa chống lại Semimaru, đồng thời trình diễn một cách nhiệt tình.

Đương nhiên, có nằm mơ, họ cũng không thể nghĩ được họ đang bị người khác quan sát.

"Ở đằng kia có lẽ cũng có người"

Ango nhìn thấy những bóng người khác.

Người con trai có vẻ như cùng tuổi với Ango đang chú tâm nghiền nát cái gì đó. Ango đoán là đang chế thức ăn hay một thứ gì đó.

Ango và Ryo đang quan sát người đó thì bỗng đằng sau lưng có tiếng kêu lạ của ai đó.

"Á aaaaaaaaaaaa"

2 người ngay lập tức quan sát phía phát ra tiếng kêu đó. Ở đằng đó có một vách đá nghiêng, và chủ nhân của tiếng kêu đó đang leo trên một thứ như tấm ván và trượt xuống vách đá.

Đó là một cô gái cùng tuổi với họ. Người đó có tóc bồng và buộc thành 2 túm tóc 2 bên, mặc áo phông và quần jean.

Người đó cầm tấm ván lên, và lại bắt đầu leo lên vách đá. Cô vượt qua chỗ nấp của Ango và Ryo, và leo lên ngồi trên tấm ván đang ở vị trí cao hơn.

"Aaaaaaaaaaaaaaaaa" người đó lại kêu lên lần nữa và lại trượt từ trên xuống.

Ango và Ryo bất giác nhìn nhau. Họ không thể hiểu được là họ đang nhìn thấy cái gì nữa.

Mặt trời đã lên cao. 2 người vừa tiếp tục quan sát, vừa ăn trưa. Họ không thể dùng lửa ở chỗ nấp này được, 2 người ăn mà chẳng cảm nhận được mình ăn gì nữa.

Người con trai lúc nãy nghiền thức ăn bây giờ lại tiếp tục công việc đó.

Ango và Ryo chuyển lên chỗ nấp ở vị trí cao hơn, vừa có thể nhìn được hướng khác, vừa có thể nhìn thấy biển.

Một lúc sau, 2 người phát hiện ra có người khác trên biển.

Là 2 bóng người lớn và bé. Bóng người nhỏ trông có vẻ giống như một đứa trẻ. Tóc dài. Người kia thì đang chuyển động với bộ ngực thật lớn. Đó là một người phụ nữ to cao.

"Ango...đó là cái bẫy giành cho mày đấy"

"Ryo, tao không định đánh lén phụ nữ đâu"

"Bình thường thôi, tao hiểu rồi"

Còn 1 người nữa. Họ nhìn thấy người đó dưới biển trồi lên. Đó lại là một người cùng tuổi với họ.

3 người đó có vẻ như đã thu hoạch được vài thứ từ dưới biển.

"1,2,3...7 người. Đó có vẻ là một đội khác nữa"

Ánh mắt của Ryo trở nên sắc hơn. Đội B mà họ không được cho biết quả thật là có tồn tại.

"Làm thế nào bây giờ? Có lẽ là không nên cướp thuyền. Có thể bọn chúng còn có súng."

"Nếu mà đối đầu với chúng ta mà có tổ chức thì chắc chắn là những người đồng hành ở thế giới này rồi"

Sự căng thẳng của Ryo lây sang cả Ango.

"Chúng ta nên quan sát thêm một lúc nữa. Để có thể biết xem mức độ của họ như thế nào. Hỏi thăm bây giờ là quá nguy hiểm."

3 người từ dưới biển lên đang nói chuyện gì đó với nhau.

Họ đang nói gì? Về việc quản lý? Hay về công việc?

Ở chỗ nấp của 2 người thì không thể nghe được câu chuyện của 3 người bọn họ.

3 người đó là Botan, Hotaru và Arashi. 3 người cũng đang nói về việc sẽ làm gì trong lễ hội. Ango và Ryo đương nhiên không biết được họ đang nói gì với nhau cả.

Hướng tầm nhìn sang phía khác, 2 người thấy anh chàng đang đục đẽo, nghiền cái gì đó vẫn đang tiếp tục công việc của mình. Cùng một tư thế, cùng một công việc. Mất bao nhiêu thời gian cho công việc đó. Công việc đó còn kéo dài đến bao giờ mới xong?

Trong khi Ango và Ryo vẫn đang quan sát anh ta, thì ở phía trên đầu, vẫn có tiếng kêu của cô gái trượt từ trên vách núi vang xuống.

"Aaaaaaaaaaaaa"

Tấm ván đó bắt đầu trượt về phía chỗ nấp của Ango và Ryo.

Ngay lập tức, Ango đưa cánh tay trái ra. Ango chụp lấy cánh tay của người đó.

Ryo cũng ngay lập tức chụp lấy cổ của cô bé để bảo vệ cho cái đầu của cô.

Tấm ván trượt thì cứ tiếp tục rơi và rơi xuống chỗ ẩn nấp của Ango và Ryo.

"A...cám ơn. Tôi rất xin lỗi"

Matsuri quay mặt về phía 2 người đã giúp mình và cảm ơn.

Và như thế, Ango và Ryo đã gặp Matsuri của Hạ B.

"Aaaa! không thể nào tưởng tượng được! hoàng tử đã cứu mình!"

Matsuri bỗng chốc quên mất Ango và Ryo, cô chạy về phía Chimaki.

Ở phía sau lưng Matsuri, Ryo đang lườm Ango.

"Này, quan sát từ xa cái kiểu gì đấy hả? Bị phát hiện ra rồi, hay nhỉ?"

"Thì...cũng không còn cách nào khác..."

Ango và Ryo được Matsuri dẫn đi đến chỗ Chimaki. Ango được dịp giải đáp những thắc mắc lúc trước.

"Anh, đang làm cái gì thế?"

"Cái này ấy hả? Là một loại côn trùng giống như kaigaramushi (không biết con này là con gì nữa ). Nếu đập vỡ chúng ra thì có thể lấy được màu đỏ."

"Nó nhuộm được vải nữa à?"

"à...cũng có thể. Vì tôi cũng không phải là chuyên gia, nên không rõ, tôi chỉ định vẽ tranh thôi..."

Để ghi lại à, hay để truyền đạt lại, Ango hỏi như thế, nhưng cũng chỉ nhận được câu trả lời "vì tôi muốn vẽ" mà thôi.

Matsuri thì không quan tâm đến chuyện đó, mà gọi "đến đây tôi sẽ giới thiệu các anh với mọi người"

Ango và Ryo chưa biết gì về những người này, nên trong thâm tâm vẫn có chút gì đó lưỡng lự. 2 người trao đổi với nhau một cách căng thẳng.

"Cứ thử đến đó thế nào, nhưng đừng nói quá nhiều về mình...có thể nó sẽ bất lợi cho chúng ta đó"

Ryo nhìn Ango.

"A, tao sẽ không làm điều gì ngu ngốc lần thứ 2 đâu"

Vết thương của Ango vữa chưa lành. Chỉ cần nhầm lẫn một chút trong phán đoán thôi cũng gây ra tai hoạ rồi.

Ango tự nói với mình như thế.

"Đừng để những người đó đứng đằng sau lưng mình đấy"

Ango nói với Ryo.

Ango và Ryo được Matsuri dẫn về phía bờ biển. Ở đó có 3 người mà họ vừa quan sát trên biển, đồng thời cũng có cả 2 người mà lúc trước có những hành động cực kì đáng nghi ở đó.

Ango và Ryo trở thành mục tiêu của mọi người.

"Nhìn này, nhìn này, Nacchan! Cuối cùng thì người đàn ông đích thực cũng xuất hiện rồi"

"Cuối cùng cái gì chứ, Matsuri, ở đây có cả tao và cả Arashi nữa mà"

Trong lúc ồn ào đó, người phụ nữ có bộ ngực lớn bước lên trước. Cô vẫn đang quấn quanh người bằng một tấm vải lớn.

"Thật đáng ngạc nhiên...các cậu là ai thế? Chúng tôi là nhóm Hạ B"

"...Hạ"

Ango chỉ trả lời như thế. Sau một thoáng im lặng, Hạ B nhốn nháo cả lên.

"Anh nói gì cơ, Hạ A à? Thật chứ? Cuối cùng cũng xuất hiện rồi!"

Trong đám hỗn loạn đó, Botan vẫn bình tĩnh, vừa cười vừa nói

"Tôi đã nghe về đội có tổ chức nhất này. Bây giờ mới được gặp, thật hân hạnh. chỉ có 2 người thôi à? Còn các thành viên khác đâu?"

Ango và Ryo nhìn nhau.

"Bị lạc"

Ango vẫn trả lời rất ngắn gọn. Còn Ryo thì vẫn không nói gì.

Trong lúc Matsuri thì vẫn đang cố gắng nói về bản thân mình, còn Botan thì gợi ý sẽ đi tìm những thành viên đi lạc của đội, thì Hotaru lên tiếng nói với mọi người.

"...mọi người...chậm lại một chút đi..."

Câu chuyện bị gián đoạn lại một lúc, mọi người bắt đầu sửa soạn lại. Người thì tập hợp hết những đồ đạc lại, người thì bắt đầu cởi quần áo. Arashi nói với Ango.

"Chỗ đó bị ướt đấy, anh nên đứng lui xuống dưới này thì tốt hơn. Mà anh cũng bị thương à."

Ango không hiểu lời cảnh báo "bị ướt".

"Bị ướt...là sóng à? nếu nói thế thì các người lấy nước thế nào. Ở vùng này tôi không thấy có sông, cũng không tìm được nước."

Ango vẫn tiếp tục thắc mắc. Nhưng Hotaru đã nói.

"Đến rồi! 3,2,1..."

Đột nhiên, một cột nước lớn ở mặt đất phía gần biển phun lên.

Nước bắt đầu chảy đầy vào những vật chứa đã để từ trước. Đứng trong làn nước vừa phun lên, các thành viên của Hạ B có người thì mặc quần áo, có người thì không mặc.

"Nước này..."

"...nước mát thế này...hiếm thật..."

Ango và Ryo đứng yên với vẻ ngạc nhiên tột độ.

Trong làn nước, Hạ B vừa tự giới thiệu, vừa giải thích sự việc.

Nước này 1 ngày có 5 lần, mỗi lần kéo dài khoảng 1 tiếng đồng hồ. Phát hiện ra điều này, để tiếp cận với nó, Hạ B đã cho thuyền mắc cạn. Hạ B còn 1 người nữa, nhưng người đó hay hoạt động một mình nên bây giờ cũng không có mặt ở đây.

"2 người có gặp người khác không? Có gặp các đội khác không?"

Arashi hỏi. Natsu biết Arashi muốn hỏi gì. Arashi muốn biết tin tức về Hana.

Ango và Ryo nhìn nhau. Và Ango trả lời.

"Không, chúng tôi không gặp ai cả"

[Người dịch: Edward]

0 comments: